Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2013



     CHUYỆN ĐỜI XƯA

Một sớm đầu thu Trâu than với Ngựa :"Sáng nào cũng phải ra đồng ! Ngày nào cũng chỉ nhìn thấy toàn là ruông với nương ! Ước gì không phải kéo cày ! Kéo xe như bạn chắc ngày ngày vui ! Bởi được khắp nẻo rong chơi.Thị thành thôn dã,đất trời thênh thang..."Ngựa hí lên một tràng rồi đáp :"Bạn kéo cày.Tôi kéo xe.Hai ta đều phải lặc lè cái thân ! Đất trời dù thấy xa gần.Mỗi khi chiều xuống đều cần nghỉ ngơi.Bạn thì gặm cỏ thảnh thơi.Tôi cũng gặm cỏ cho vơi nhọc nhằn.Có lẽ tạo Hóa công bằng.Mỗi khi gặm cỏ biết rằng mình vui !"

1 nhận xét: